Như vậy ngươi sẽ一一. Đánh vào ót anh ấy một cái. Dùng hết sức ôm lấy anh ấy. Ngắt một cái trên người anh ấy. Ngay khi tôi chạm vào Khảo Nhũ Trư, ngọn lửa trên người anh ngay lập tức tắt hẳn. Anh chàng trừng lớn hai mắt nhìn tôi, cơ thể cũng vì ngạc nhiên mà trở Nhưng cô thật không ngờ, người trong nhà này còn dám đụng vào cả ví tiền của cô, thậm chí còn dám cầm thẻ của cô đi quẹt. May mà mật khẩu của cô không phải là ngày sinh, cũng không phải số mà những người khác có thể đoán ra được. Nếu không thì chắc chỉ trong Thể loại: Ngôn Tình, Sủng, Tổng Tài. Nguồn: Cung Quảng Hằng. Trạng thái: Full. Đánh giá: 9.2/10 từ 1086 lượt. Cùng đọc truyện Năm Tháng Ngọt Ngào Của Anh Và Em của tác giả Vô Ảnh Hữu Tung tại Trùm Truyện. Mong bạn có một trải nghiệm tốt tại website. Thể loại: Thanh xuân Thẻ Của Anh Em Quẹt Cả Đời Cũng Không Hết - (Chương 68) - Tác giả Thị Tử Quả Cập nhật mới nhất, full prc pdf ebook, hỗ trợ xem trên thiết bị di động hoặc xem trực tuyến tại Wattpad.VN. - Không điều hành và kiểm soát được sự ra quyết định của từng thành viên. Tất cả những thành viên đều phải có trách nhiệm, cứ một người hành vi vẫn bên dưới danh nghĩa chủ thể thì các người khác cũng trở nên tương quan do sự buộc ràng, mặc dù hoàn toàn có wVISWL. Thể loại Diễn Viên, Tổng Tài, Ngọt, Hiện Đại,...Edit chương 70Quan hệ giữa Đồng Kiều và Nguỵ Cẩn Hằng là một loại mập mờ, khó xác nói là hệ giữa kim chủ và nghệ sĩ, thì Đồng Kiều đã đi theo Nguỵ Cẩn Hằng nửa năm rồi, nhưng anh chỉ tìm cô vài lần, đừng nói nhắn tin, ngay cả gọi điện thoại cũng rất ít nếu nói không phải quan hệ bao nuôi, thì anh lại chi trả chi phí phẫu thuật cho ba cô, không đòi hỏi gì ở cô, cũng không cần cô trả Đồng Kiều, Ngụy Cẩn Hằng làm cái này là bởi vì anh là người tốt, nhưng tính thế nào cũng là chăm lo cho - - - - - - - -Một lần Đồng Kiều cùng mấy vị diễn viên khác được mời đi tham gia một quay, bởi vì Đồng Kiều danh tiếng ít nhất, người MC trực tiếp coi nhẹ cô, thậm chí còn năm lần bảy lượt cắt lời cô, không cho cô chút mặt ngày sau, tin tức tung ra, gameshow kia đã đổi thời Đồng Kiều nhận được mấy lời mời tham gia chương trình đang cô lúc nhận điện thoại xin lỗi của vị MC kia, một mặt không hiểu nghĩ Là ai ở sau lưng làm chỗ dựa cho cô vậy? Edit melbournje🤤Lái xe gần 5,6 tiếng mới tới thành phố Lâm mẹ Đồng, Đồng Kiều về nhà xong, Ngụy Cẩn Hằng liền chạy đến công ngày nay anh một mực ở Tân Châu, trong công ty tích lũy không ít việc cần anh xử sáu giờ một mực tăng ca đến chín giờ tối, Ngụy Tiếu Vũ kết thúc công việc rồi mang cơm tối qua cho chụp một tấm hình đăng lên vòng bạn Tiếu Vũ Vất vả cho ông anh rồi, ngồi gần sáu tiếng xe, còn tăng ca đến bây giờ, qua thật là người đàn ông đẹp trai nhất~Trong ảnh, Ngụy Cẩn Hằng mặc áo màu đen, xắn tay áo tới cánh tay, mang kính, cúi đầu nhìn văn kiện trên bàn, trong tay phải cầm một cái bút máy màu đen mạ tấm ảnh không nhìn rõ mặt anh, nhưng từ góc nghiêng thần thánh này, có thể thấy người đàn ông này có vóc người rất đẹp.🐰Đồng Kiều nhận ra bút máy trong tay anh là món quà mà cô nghĩ tới anh thật sự dùng nó để làm việc, xem ra không có ghét bỏ món quà Kiều có chút áy náy cắn môi, nhíu mày nghĩ làm sao để trả ơn Ngụy Cẩn ngày cô nằm viện, Ngụy Cẩn Hằng đem tất cả mọi chuyện đều giúp cô xử lý tốt, cái này căn bản không phải một bữa cơm là có thể báo đáp từ trên giường ngồi dậy, nhìn bàn trang điểm, trước đó mình tham gia chương trình đã chuyên tâm học làm một cốc uống nước.🐰Ngày kế tiếp chín giờ, khi Đồng Kiều tỉnh lại thì mẹ Đồng đã đi nồi còn có canh sườn bà hầm cho cô, nói đợi cô tỉnh lại húp chút canh để ủ ấm thân Kiều sau khi rửa mặt, nhìn vết thương trên mặt mình, chuông ngoài cửa đột nhiên vang thông qua mắt mèo nhìn ra, là Ngụy Cẩn ngạc nhiên mở cửa "Anh Ngụy, sao anh lại tới đây?"Nói rồi cô nghiêng người nhường đường để Ngụy Cẩn Hằng đi tay Ngụy Cẩn Hằng mang theo một cái hộp giữ ấm "Tiếu Vũ bảo anh tiện đường mang cho em."Đồng Kiều kinh ngạc "Tiếu Vũ? Chị ấy đâu?""Nó có chuyện bận."Ngụy Cẩn Hằng đổi giày, đem hộp giữ ấm đặt ở trên bàn ăn "Em nấu canh?"Đồng Kiều hít mũi một cái, mùi canh sườn tràn ngập ở phòng khách."Là canh buổi sáng mẹ em nấu cho."Nói xong, cô đưa tay mở hộp giữ ấm ra, bên trong là mùi canh cá đậm đặc."Đây là dì giúp việc nhà anh hầm sao?" Đồng Kiều hít hai hơi, đến phòng bếp lấy bát Cẩn Hằng đương nhiên sẽ không nói đây là mẹ Ngụy biết được Đồng Kiều bị thương nên nấu."Ừm, dì hầm."Đồng Kiều cũng không có nghe được thâm ý bên trong lời nói của thêm một chén canh sườn, bày ở trước mặt Ngụy Cẩn múc thêm một chén canh cá, bày ở trước mặt mình."Nếu là dì làm, em rất thích, em sẽ uống canh cá dì làm, anh nếm thử canh sườn dì Đồng của anh làm nhé."Ngụy Cẩn Hằng ừ một tiếng, uống một ngụm "Không tệ."Đồng Kiều cũng uống một ngụm canh cá, cảm giác mỹ vị, cũng học giọng điệu thanh lãnh của Ngụy Cẩn Hằng gật đầu nói câu "Không tệ."Ngụy Cẩn Hằng bị cô chọc cười "Học lời anh nói làm cái gì?"Đồng Kiều nâng cằm lên, nói "Muốn xem xem nói chuyện như thế đến cùng có cảm giác gì."Nói xong, Đồng Kiều cười một tiếng."Được, không nói giỡn nữa, sao hôm nay anh không đi làm?"Ngụy Cẩn Hằng đưa tay, mắt nhìn đồng hồ "11h anh có buổi họp, hiện tại còn sớm, không vội."Đồng Kiều vừa nghe vừa uống canh, uống xong không có ý định ăn nữa, buổi sáng uống nhiều quá canh, sẽ cảm thấy dính."Hôm qua anh ở công ty làm thêm đến mấy giờ?" Cô mở miệng hỏi thămNgụy Cẩn Hằng giống như không nghe thấy, không trả Kiều vừa định hỏi lại, Ngụy Cẩn Hằng mở miệng đánh gãy lời cô, nói sang chuyện khác hỏi "Một mình ở nhà cảm giác phát chán chưa?"Thấy anh không muốn nói, Đồng Kiều liền không lại tiếp tục hỏi, nhưng cô biết chắc là đã Kiều vụng trộm dò xét anh, liếc tới đáy mắt do dự hai giây đứng dậy đi vào phòng ngủ, lần nữa đi ra, cầm trong tay một cái hộp màu đem hộp đặt trên bàn ăn, trên mặt còn có chút tiếc nuối "Tặng cho anh."Ngụy Cẩn Hằng có chút kinh ngạc."Mở ra nhìn xem." Cô đem hộp đẩy đến trước mặt Ngụy Cẩn Cẩn Hằng nhìn cô một cái, đem hộp mở ra, bên trong là một cái cốc rất được, bên ngoài có họa tiết đầu sư tử, cốc màu xám đen, đầu sư tử lại là màu Kiều có chút ngượng ngùng đưa tay chà chà sau cổ, có thể thấy được hiện trong lòng cô có bao nhiêu khẩn yếu là Ngụy Cẩn Hằng thấy qua đến đồ tốt nhiều lắm, món đổ cô học tring thời gian ngắn này thật có chút không dám đưa ra ngoài."Rất đẹp, anh rất thích." Ngụy Cẩn Hằng tường tận xem xét một vòng, cuối cùng lại nhìn dưới đáy cốc thấy mấy chữ, Đồng Kiều Kiều kinh hô "Có thật không?"Ngụy Cẩn Hằng lần nữa gật đầu "Em rất có tâm."Trước đó cô nói qua, Ngụy Cẩn Hằng tựa như một con sư tử lạnh lùng kiêu hãnh ít nói, không nghĩ tới cô còn làm một cái cốc như cốc này được Ngụy Cẩn Hằng bày trên bàn công tác, so với những cái đồ uống trà kia, cái cốc này thật ra rất người khác vào văn phòng tổng giám đốc cũng nhìn lén mấy lần mà không dám mở miệng hỏi, nhưng hết lần này tới lần khác có những người không sợ, ví dụ như Quan Vĩ vào văn phòng Ngụy Cẩn Hằng liền thấy trên bàn có cái cốc này, hiếu kì vừa định đưa tay lấy đi, liền bị một cái bút máy đập vào tay, vừa đau lại vừa Vĩ Lễ bất mãn quát "Nhìn một chút cũng không được sao, thật là hẹp hòi."Ngụy Cẩn Hằng còn không ngẩng đầu, ngữ khí kiên định "Không được.""Chỉ là một cái cốc mà thôi mà thôi, nhìn cũng không giống hàng đắt tiền, làm sao mà như bảo bối thế."Quan Vĩ Lễ tùy ý ngồi ở đối diện anh, hai tay chống cằm quan sát cái khi xem xong chân mày Quan Vĩ Lễ cau lại, ghét bỏ nói "Cậu xác định đây không phải là mấy cái cốc trên sạp ngoài chợ mà mấy tệ một cái sao."Ngụy Cẩn Hằng không có phản Vĩ Lễ đột nhiên nhớ tới cái gì, chỉ vào cái cốc hỏi "Cái này không phải Đồng Kiều tặng cho cậu chứ.""Ừm."Quan Vĩ Lễ như bừng tỉnh "Trách không được cậu coi nó như bảo bối."Ngụy Cẩn Hằng đóng nắp bút máy, đặt một bên, cầm lấy cái cốc này nhìn một chút nói "Đây là cô ấy tự làm, mặc dù chẳng ra sao cả, nhưng có thể thấy cô ấy tốn không ít tâm tư.""Lại nói quà quý không phải ở chỗ giá tiền của nó."Quan Vĩ Lễ ho nhẹ một tiếng "Được, chỉ cần cậu thích là được xong anh lại nghĩ tới cái gì, tiếp tục nói "Trước đó Tiếu Vũ có nói qua, Đồng Đồng quay xong chương trình có ở lại trấn nhỏ kia mấy ngày, chính là vì học làm gốm sứ sao."Quan Vĩ Lễ nhíu mày, vẻ mặt mập mờ "Thì ra là làm để tặng cho cậu."Ngụy Cẩn Hằng cúi đầu, lúc Quan Vĩ Lễ không thấy được, anh nhếch miệng, giọng điệu bình thản nói "Hẳn là vậy."Quan Vĩ Lễ rất im lặng, người đàn ông này....kiêu ngạo cái gì lòng rõ ràng sướng muốn chết, ngoài miệng còn nói như thế, thật sự là trong nóng ngoài lạnh cực kỳ. Cùng đọc truyện Thẻ Của Anh Em Quẹt Cả Đời Cũng Không Hết của tác giả Thị Tử Quả tại Trùm Truyện. Mong bạn có một trải nghiệm tốt tại loại Diễn Viên, Tổng Tài, Ngọt, Hiện Đại,...Edit chương 70Quan hệ giữa Đồng Kiều và Nguỵ Cẩn Hằng là một loại mập mờ, khó xác nói là hệ giữa kim chủ và nghệ sĩ, thì Đồng Kiều đã đi theo Nguỵ Cẩn Hằng nửa năm rồi, nhưng anh chỉ tìm cô vài lần, đừng nói nhắn tin, ngay cả gọi điện thoại cũng rất ít nếu nói không phải quan hệ bao nuôi, thì anh lại chi trả chi phí phẫu thuật cho ba cô, không đòi hỏi gì ở cô, cũng không cần cô trả Đồng Kiều, Ngụy Cẩn Hằng làm cái này là bởi vì anh là người tốt, nhưng tính thế nào cũng là chăm lo cho - - - - - - - -Một lần Đồng Kiều cùng mấy vị diễn viên khác được mời đi tham gia một quay, bởi vì Đồng Kiều danh tiếng ít nhất, người MC trực tiếp coi nhẹ cô, thậm chí còn năm lần bảy lượt cắt lời cô, không cho cô chút mặt ngày sau, tin tức tung ra, gameshow kia đã đổi thời Đồng Kiều nhận được mấy lời mời tham gia chương trình đang cô lúc nhận điện thoại xin lỗi của vị MC kia, một mặt không hiểu nghĩ Là ai ở sau lưng làm chỗ dựa cho cô vậy? [ Thẻ của anh em quẹt cả đời cũng không hết ] Đồng Kiều cùng Ngụy Cẩn Hằng có một loại quan hệ không nói rõ. Nói là quan hệ bao nuôi, Đồng Kiều có thể theo Ngụy Cẩn Hằng nửa năm, anh cũng chỉ đi tìm cô có mấy lần, bình thường đừng nói nhắn tin, ngay cả điện thoại cũng rất ít khi gọi cho cô. Nếu như nói không phải là loại quan hệ đó, anh lại dùng tiền để lo phẫu thuật cho ba cô, không cần trả nợ. Theo Đồng Kiều, Ngụy Cẩn Hằng làm cái này là bởi vì anh là người tốt, nhưng tính thế nào cũng là chăm lo cho cô. - - - - - - - - Một lần Đồng Kiều cùng mấy vị diễn viên khác được mời đi tham gia một gameshow. Khi quay, bởi vì Đồng Kiều danh tiếng ít nhất, người MC trực tiếp coi nhẹ cô, thậm chí còn năm lần bảy lượt cắt lời cô, không cho cô chút mặt mũi. Mấy ngày sau, tin tức tung ra, gameshow kia đã đổi MC. Đồng thời Đồng Kiều nhận được mấy lời mời tham gia chương trình đang hot. Làm cô lúc nhận điện thoại xin lỗi của vị MC kia, một mặt không hiểu gì Thầm nghĩ Là ai ở sau lưng làm chỗ dựa cho cô vậy? ❤ - Edit Tác Giả Thị Tử Số chương 70- Thể loại Diễn Viên, Tổng Tài, Ngọt, Hiện Đại,... Vì truyện này mình edit nhưng chưa có sự cho phép của tác giả nên mong mọi người không re-up dưới mọi hình thức, để update truyện nhanh nhất và mình chỉ up duy nhất trên wattpad melbournje ạ!! Xin chân thành cảm ơn mọi người. ➪ Một chiếc page của mình hay còn có tên là Melbournje ạ, mng có thể search trên FB là fmtdehm Edit melbournje🤤Hai người chạm mặt nhau, Đồng Kiều đem ánh mắt rời đi."Anh, mau đến đây ngồi." Ngụy Tiếu Vũ một mặt cười xấu xa lôi kéo Ngụy Cẩn Hằng ngồi ở giữa chỗ trống. Lúc này Quan Vĩ Lễ đi đến bên cạnh Đồng Kiều trên mặt mang ý cười, giọng điệu lãnh đạo nói, "Đồng Kiều à, cô sang chỗ kia ngồi đi."Đồng Kiều nhìn anh ta nháy mắt với mình, lại nhìn người ngồi bên tay trái mình là một nữ minh tinh nổi tiếng Cố Thần Thần, lập tức hiểu rõ ông chủ có ý gì, đứng dậy cầm đồ của mình ngồi sang vị trí bên cạnh, còn chưa có ngồi xuống, lại nghe Quan Vĩ Lễ nói "Anh Hi đến ngồi bên cạnh tôi, đợi lát nữa tôi cùng anh nói chút chuyện."Hết thảy có tám cái ghế dựa, ba người Cố Thần Thần ngồi cùng một chỗ, Quan Vĩ Lễ ngồi sát bên Cố Thần Thần, Lâm Thánh Hi ngồi ở bên cạnh anh ta. Chỉ còn lại vị trí bên trái và phải của Ngụy Cẩn Hằng. Ngụy Tiếu Vũ tùy ý ngồi ở bên tay phải của Ngụy Cẩn Hằng, chỉ còn lại một cái chỗ trống. Đồng Kiều không muốn những người khác nhìn ra cô cùng Ngụy Cẩn Hằng có gì, yên lặng mà ngồi. Tám người đã đến đông đủ, phục vụ bắt đầu mang thức ăn lên. Trừ Đồng Kiều, còn lại những ngồi đều là nhân vật to lớn, bình thường đều bề bộn công việc, lần này có thể tụ tập một chỗ cũng không dễ dàng. Có thể thấy được Cố Thần Thần cùng Quan Vĩ Lễ, Lâm Thánh Hi đều biết nhau, không mấy phút sau, mấy người liền nâng ly cạn chén uống. Ngụy Tiếu Vũ tính tình tùy tiện, sáu người mấy chén vào trong bụng, thấy chỉ có cái ly trước mặt Đồng Kiều cùng Ngụy Cẩn Hằng là không nhúc nhích. Ngụy Tiếu Vũ liền mở miệng nói, "Đồng Đồng, em làm sao không uống?"Đồng Kiều trên mặt mang ý cười, để đũa xuống, giơ ly rượu lên nói, "Đến đây, cụng một chén."Ngụy Tiếu Vũ thích tính cách này của cô, hai người chạm cốc, hoàn toàn không để ý Ngụy Cẩn Hằng ở giữa sắc mặt hơi đen. Nhìn thấy Đồng Kiều sảng khoái như vậy, những người khác cũng đều tới làm với Đồng Kiều một ly, rất là thân thiện. Ngược lại là Ngụy Cẩn Hằng, cả đám người thấy sắc mặt anh khó coi, đều không dám nói chuyện. Lúc này, Quan Vĩ Lễ hỏi Đồng Kiều, "Đồng Kiều cô nên làm quen với Ngụy Tổng một chút."Sắc mặt Đồng Kiều thong dong bình tĩnh, cười nói, "Đã quen rồi, lần trước chị Tiếu Vũ mang theo tôi đi ăn cơm, lúc Quan Tổng cũng ở chỗ đó mà."Quan Vĩ Lễ có chút nhíu mày, "a ~" dài một tiếng, "Đã quen biết vậy cô liền mời Ngụy Tổng một ly đi, ngày hôm nay hình như tâm tình cậu ấy không tốt lắm."Đồng Kiều im lặng, ông chủ này chuyên hố nhân viên sao? Biết anh tâm tình không tốt còn để tôi kính rượu làm gì. Nhưng mà trên mặt cô vẫn cười gật đầu, nhu thuận trả lời, "Được."Nói xong quay đầu, nghiêng người nói "Tôi mời Ngụy Tổng một ly."Thật ra lúc này trong lòng Đồng Kiều đang đánh trống, Ngụy Cẩn Hằng liệu có cho mình một đường lui hay không. Một bên là ông chủ, một bên là kim chủ cũ, cô kẹp ở giữa cũng rất khó khăn mà. Ngụy Cẩn Hằng mắt nhìn Đồng Kiều đã hơi say, sau đó đưa mắt nhìn sang Quan Vĩ Lễ. Quan Vĩ Lễ cảm giác được có ánh mắt sắc như kiếm phóng tới, không để lại dấu vết, giả bộ như không nhìn thấy. Ngụy Cẩn Hằng thu hồi ánh mắt, ánh mắt đang lạnh liền trở nên lãnh đạm, phảng phất như thật sự không quen Đồng Kiều, bưng ly rượu của mình lên. Đồng Kiều thấy anh nể tình, trong lòng vui mừng, vừa muốn cùng anh chạm cốc. Ai ngờ anh né tránh, tay trái khoác lên chỗ cổ tay của cô, đem chén rượu của cô đặt ở trên mặt bàn. "So với uống với cô, tôi càng muốn uống với Quan Vĩ Lễ hơn."Quan Vĩ Lễ đột nhiên bị nhắc tên nghiêng đầu sang chỗ khác. Nghe thấy Ngụy Cẩn Hằng gọi cả tên họ mình, liền biết mình tiêu rồi. Quả nhiên, Ngụy Cẩn Hằng giống như là như rắn độc, để mắt tới anh, liên tiếp rót cho anh ba chén. Cuối cùng còn cảm thấy chai rượu vang này không đủ mạnh, trực tiếp gọi nhân viên lên, gọi cocktail, rất nặng. Uống mấy ly Quan Vĩ Lễ liền có chút sợ. Đồng Kiều ngồi ở bên cạnh, nhìn Ngụy Cẩn Hằng một chén tiếp một chén uống, có chút bận tâm. Vốn định đưa tay vụng trộm kéo góc áo của anh, nhắc nhở anh đừng uống. Ai có thể nghĩ Đồng Kiều vừa cầm góc âu phục của anh, một bàn tay ấm áp liền cầm tay của cô. Cô theo bản năng muốn tránh, không nghĩ tới đối phương nắm rất chặt, Đồng Kiều rút ra hai lần đều không được, cô không khỏi nghi hoặc quay đầu nhìn về phía người bên cạnh. Chỉ thấy ánh mắt của anh vẫn như cũ nhìn Quan Vĩ Lễ, hướng về phía anh ta ưu nhã lung lay cái ly trong tay, có chút ngửa đầu, đem rượu trong ly uống sạch. Giống như người nắm tay nhỏ của Đồng Kiều thật chặt không phải là mình. Quan Vĩ Lễ một chén vào trong bụng, để ly xuống, trên mặt ửng đỏ đã có vẻ say "Không được, rượu này quá mạnh, không thể uống nữa."Ngụy Cẩn Hằng vẫn như cũ, chậm rãi đem chén rượu buông xuống, nhìn anh một cái không làm khó nữa. Những người khác im lặng xem náo nhiệt, bầu không khí trên bàn cơm coi như hòa hợp, đến cuối cùng, Quan Vĩ Lễ say rượu đi lên. Như là đứa bé quấn lấy Cố Thần Thần, muốn người ta ôm một cái, hôn hôn, làm cho Cố Thần Thần vừa thẹn lại giận. Những người khác giống như là đã quen, chỉ có Đồng Kiều một mặt ngạc nhiên nhìn. Bữa tiệc kết thúc, tám người đi xuống bãi đỗ xe. Người trên bàn ai cũng uống rượu, Lâm Thánh Hi phụ trách đem Quan Vĩ Lễ về nhà. Về sau Ngụy Tiếu Vũ tiễn Cố Thần Thần và na người nữa lên xe bảo mẫu. Trong lúc nhất thời chỉ còn lại Đồng Kiều, Ngụy Cẩn Hằng cùng Ngụy Tiếu Vũ. Ngụy Tiếu Vũ mở miệng hỏi "Đồng Đồng, em định về kiểu gì?""Em đón xe về.""Vậy em và chị ngồi chung xe, chị đưa em về."Đồng Kiều bận bịu khoát tay, "Không cần không cần, chính em...""Để anh đưa cô ấy về." Ngụy Cẩn Hằng một mực không nói chuyện mở miệng. Lời này khiến Ngụy Tiếu Vũ cùng Đồng Kiều đều thót cả tim. Đồng Kiều sợ anh uống say sẽ để lộ ra quan hệ của hai người. Mà Ngụy Tiếu Vũ kinh ngạc vì anh mình chủ động muốn đưa phụ nữ về nhà. Ngụy Tiếu Vũ phản ứng rất nhanh, như gà con mổ thóc giống như gật đầu, "Được được được, con gái về khuya một mình rất không an toàn, vừa tiện thì để cho anh chị đưa em về."Nói xong, ấy liền nhanh chóng chui vào xe bảo mẫu, thúc giục tài xế lái xe đi. Ngụy Tiếu Vũ vừa đi, bãi đỗ xe chỉ còn lại hai người. Đồng Kiều quay đầu nhìn anh, phát hiện anh đang tựa ở cạnh xe, nhắm mắt lại. "Anh ổn chứ?"Ngụy Cẩn Hằng mở to mắt, con ngươi thâm trầm có chút phiếm hồng. Thanh âm anh khàn khàn nói. "Ừ, đầu có chút nhức.""Vậy... tài xế của anh đâu""Quan Vĩ Lễ đưa tới."Đồng Kiều vốn muốn chuồn lẹ, nhưng nhìn anh có bảy tám phần men say, cũng không yên lòng để anh lại đây một mình. "Vậy để tôi tìm taxi cho." Nói Đồng Kiều lấy điện thoại ra, đang muốn mở khoá. Bỗng nhiên một bàn tay đem điện thoại trong tay cô đoạt mất. "Ái!" Đồng Kiều bị cướp không kịp đề phòng, muốn đưa tay lấy lại, nhưng vồ hụt. "Ngụy Tổng, anh say rồi."Ngụy Cẩn Hằng đem điện thoại di động của cô nắm trong tay, thưởng thức gật đầu nói. "Ừ... quả thực say."Không say thì sao anh lại làm ra chuyện ngây thơ như vậy. Đồng Kiều thở dài một hơi. "Để tôi dìu anh lên bên trên nghỉ ngơi."Trong đầu cô còn yên lặng tính toán, khách sạn Hoằng Duy vốn chính là sản nghiệp của tập đoàn Hoằng, ông chủ ở đây mướn phòng nghỉ ngơi, cũng không cần kí tên ở sổ. Từ chỗ quản lý khách sạn lấy được phòng tổng thống xa hoa, Đồng Kiều sợ quản lý hiểu lầm, đến cửa liền nói nhờ quản lý chiếu cố Ngụy Cẩn Hằng một chút, cô chuẩn bị lấy lại điện thoại di động của mình liền rời đi. Thật không nghĩ đến đối phương là một người chính trực như vậy, dĩ nhiên cũng có một ngày chơi xấu. Đồng Kiều không mang tiền, đón xe cũng không được, anh không đưa cô điện thoại rõ ràng chính là không cho phép cô đi. Quản lý khách sạn là người thông minh, thấy thái độ của Ngụy Cẩn Hằng trong nháy mắt hiểu rõ ý của anh, lập tức từ chối. "Cô gái à, nếu không có chuyện gì thì tôi xuống trước, nếu như cô cần gì thì có thể gọi điện thoại."Nói xong lộ ra một nụ cười lễ phép, đưa tay cấp tốc khép cửa phòng lại. Đồng Kiều ..........Lại nhìn Ngụy Cẩn Hằng, đang bực bội nới lỏng cà vạt trên cổ ra. "Ngụy Tổng, ngài đây là ý gì?"Ngụy Cẩn Hằng xoay người, ngồi ở bên giường, giữ im lặng nhìn cô. Sau khi say rượu hai con ngươi Ngụy Cẩn Hằng như có nhiều sương mù, mông lung để cho người ta thấy không rõ lắm. Đồng Kiều nhìn anh đưa điện thoại di động đặt ở trên giường, coo đi lên trước muốn đưa tay lấy lại. Đã thấy Ngụy Cẩn Hằng nhíu lông mày nằm ở trên giường, thì thào một tiếng. "Đầu đau quá."Đồng Kiều muốn cầm điện thoại, thở dài một hơi, quay người lấy cho anh cốc nước nóng. Đi đến bên giường lại phát hiện đối phương đã ngủ thiếp đi. Nhìn anh từ từ nhắm hai mắt, lông mày có chút nhướng lên, Đồng Kiều thở dài một hơi, vì để cho anh ngủ dễ chịu hơn, Đồng Kiều đem áo khoác của anh cởi ra. Cô đưa tay đẩy Ngụy Cẩn Hằng, nhẹ giọng kêu. "Ngụy Tổng."Ngụy Cẩn Hằng không phản ứng, cô lại liên tiếp kêu vài tiếng, đối phương cũng không có động tĩnh. Nhìn xem bởi vì người đàn ông này đang say rượu lại còn ngủ say, trong đầu Đồng Kiều có một suy nghĩ to gan lớn mật. Mà cô, nghĩ là làm. Đồng Kiều chạm môi lên đôi môi ấm áp của anh, như là chuồn chuồn lướt nước, nhìn hàng lông mi kia khẽ run lên, Đồng Kiều cho là anh sắp tỉnh, bị doạ đến mức trong nháy mắt đứng thẳng người. Trái tim nhanh chóng nhảy loạn, cô giống như đứa bé làm chuyện sai trái, đắp chăn cho anh rồi lấy điện thoại rời đi. "Ba". Nghe tiếng cửa phòng đóng lại, người đàn ông đang ngủ say chậm rãi mở mắt. Hai mắt nhìn chằm chằm trần nhà, nghĩ đến việc mình làm xế chiều hôm nay, không khỏi lộ ra một nụ cười khổ, mình thật là điên rồi. Không riêng anh cho rằng như vậy, Đồng Kiều cũng cảm thấy mình điên rồi. Trốn ra khỏi khách sạn, bị gió lạnh thổi qua, Đồng Kiều lập tức bình tĩnh lại. Nghĩ lại việc mình làm vừa rồi, cô chỉ có thể cảm thấy may mắn trong lòng, rằng không có ai biết. Ngày kế tiếp, Đồng Kiều không còn dám đi đâu, nhưng ở nhà hiện tại quả là nhàm chán, liền vụng trộm chơi game. Wechat cũng để yên lặng. Chính là vì tránh né tin nhắn oanh tạc của Ngụy Tiếu Vũ. Ngụy Tiếu Vũ Đồng Đồng, nghe nói tối hôm qua anh chị thuê phòng ở khách sạn Hoằng Tiếu Vũ Tốc độ của hai người cũng đúng là quá Tiếu Vũ Em làm sao tóm được anh chị vậy?Ngụy Tiếu Vũ Chẳng lẽ anh chị thích người như em?Ngụy Tiếu Vũ Alo! Nói chuyện đi Kiều Em đang quay phim -Ngụy Tiếu Vũ Em được lắm, thành thật khai báo, em cùng anh chị có chuyện gì xảy ra?Ngụy Tiếu Vũ Em còn giấu rất kĩ, dĩ nhiên chị lại không nhìn ra em cùng anh chị có gì Kiều thực sự không có cách nào trả lời, dứt khoát giả chết, tin nhắn cũng không dám xem nữa. Ngụy Tiếu Vũ tính tình nóng nảy gặp Đồng Kiều hỏi gì cũng không ra, liền nói muốn tìm anh của mình để hỏi. Về phần kết quả, Đồng Kiều không biết được. Buổi chiều, đột nhiên có một tin tức cực sock leo lên hot search Lưu Kỳ tự sát

thẻ của anh em quẹt cả đời cũng không hết