Tổ hợp tác; Doanh nghiệp nhà nước liên doanh với nước ngoài; Tổ chức kinh tế của tổ chức CT, CT-XH, XH, XH-NN CÔNG TY TNHH HƯỚNG ĐI; 0317519355 Người đại diện: TRẦN ANH TUẤN. 73/4/19 Ni Sư Huỳnh Liên, Phường 10, Quận Tân Bình, Thành phố Hồ Chí Minh, Việt Nam
Về nhà thấy áp lực nhẹ như bấc thổi cái là bay Ấm êm hơn bếp lửa, ngọt bùi hơn lúa non Dẫu cho mưa cho nắng, không bao giờ nề hà Hạnh phúc chỉ đơn giản, là còn được về nhà Hạnh phúc, đi về nhà Cô đơn, đi về nhà Thành công, đi về nhà Thất bại, đi về nhà Mệt quá, đi về nhà Mông lung, đi về nhà Chênh vênh, đi về nhà "
Nhà Thờ Lớn Hà Nội đang trong quá trình sơn sửa lại phần ngoại thất, nhiều người đi qua hoặc nhìn hình sẽ thấy ngỡ ngàng với lớp sơn tối màu. Trước đó, bên ngoài của công trình có màu trắng cát và phủ một lớp rong rêu thời gian. Người ta cũng đang cố gắng để cho ra màu sắc gần tương tự vậy.
Tôi là dân công trình, rất hay vắng nhà. Tôi cũng đã có đôi lần nghi ngờ vợ, nhưng không có cách nào chắc chắn. Làm cách nào để biết chắc vợ có ngoại tình khi mình đi làm xa không, tôi cứ lởn vởn mãi câu hỏi này. Mọi người giúp tôi nhé.
Ngày 16/9, anh Trần Bé Quyền (24 tuổi, quê An Giang) đi công tác qua đoạn cao tốc Lộ Tẻ - Rạch Sỏi (có điểm đầu nối với cầu Vàm Cống, TP Cần Thơ). Đến giữa đường, anh Quyền thấy một chiếc xe hơi gặp nạn, đỗ ven đường. Qua lời của bác tài, anh Quyền mới biết, do va phải "ổ voi" nên xe bị bể bánh trước, nổ túi khí "Bác tài vào Tp.
QEKU5. Tuyển chọn những bài thơ hay do thành viên tự sáng tác và sưu tầm về chủ đề Người Lính. Những bài thơ này ca ngợi tình yêu và tinh thần thép của người Lính, luôn vững vàn trước mọi khó khăn vì mục đích bảo vệ tổ Quốc, đảm bảo sự bình yên cho nhân dân. Thơ hay về người lính ảnh Internet Thư anh viết từ rừng sâu lạnh giáGởi về em nơi phố thị phồn hoaKhi quân thù còn dày xéo can quaXếp nghiên bút anh đi vào cuộc chiến Hôm tiễn đưa mình cầm tay quyến luyếnMặt nhìn nhau không nói được nên lời"Gắng lên anh dù đôi đứa đôi nơiEm vẫn đợi chờ ngày anh trở lạiCuộc chiến nầy đâu phải là mãi mãiDù quân thù có hung bạo xiết baoDù mai đây có phải đổ máu đàoEm vẫn chắc một niềm tin chiến thắng " Ở thành đô những đêm buồn lạnh vắngDù nhớ anh em đừng để lệ vươngCho yên lòng người lính ở biên cươngChắc tay súng ngày đêm canh bóng giặc Anh sẽ quyết lập chiến công nhiều nhấtLàm quà yêu tặng em ở hậu phươngMình xa nhau vẫn trọn nhớ trọn thươngLòng ta vẫn gần bên nhau mãi mãi Rồi ngày mai khi thanh bình trở lạiAnh sẽ về nối lại mối duyên xưaTay trong tay ôi biết nói sao vừaĐường hạnh phúc từ đây mình chung nhé...! LIÊN KẾT ĐƯỢC TÀI TRỢ ANH ĐI NGHĨA VỤAnh đi nghĩa vụ xa nhàVắng em năm rưỡi muôn vàn nhớ thươngSáng chính trị, chiều thao trườngLắm hôm vất vả lệ tuôn hai hàngTrước đây chỉ biết mơ màngGiờ tay ôm súng vững vàng hành quânNăm giờ sáng dậy gấp chănChín giờ đi ngủ lăn tăn ăn đònNoi gương Tướng Giáp, Cụ HồSống sao cho đúng con dân nước nhàỞ đây lính phải tăng giaNuôi bò với lợn, phân thừa tưới rauĐêm thì trực gác ngắm saoNgày thì gặt lúa, đắp đê, lợp nhàNhớ em nói chuyện làm quàVì em anh sẽ chuyên tâm luyện rènĐợi anh em nhé, anh thềHết hạn nghĩa vụ anh về đón dâu!!! Những bài thơ hay về Bác Hồ và Quốc khánh 2/9 THƠ TÌNH VỀ NGƯỜI LÍNH Ngày ấy tôi làm anh bộ đội Cô nàng nhỏ nhắn dáng xinh tươi Hàng ngày gặp mặt đi qua ngõ Bốn mắt nhìn nhau thẹn lắm lính nhà quê, lính mới vàoTrộm nhìn lòng dạ cứ nôn naoHai tay lúng túng ve tà áo Đầu xóm trông nhau lí nhí lại chiều nay bóng áo hồng Liếc tôi trao khẽ nụ cười trongChia tay em ở tôi ra trậnBịn rịn tình ta thỏa nỗi lòngMỏi cánh thư bay đến tận nhàHẹn thề em đợi khúc hoan caNgày về đón lính nơi đầu núi Nỗi nhớ tưng bừng ánh pháo hoa. Thơ hay về người lính ảnh internet ANH ĐI LÍNH EM CÓ YÊU ANH KHÔNGANH bỏ cuộc chơi bỏ mái trườngĐI theo tiếng gọi của quê hươngLÍNH nghèo có biết đâu mơ tưởngEM không để ý chuyện bình thườngCÓ khi anh trực nên anh vướngYÊU rồi em hiểu dạ còn thươngANH gác vui gì đâu chẳng sướngKHÔNG lính như anh trộm lãng thường LIÊN KẾT ĐƯỢC TÀI TRỢ BÀI THƠ ANH LÀ LÍNH Thơ Sinh HoàngAnh là lính áo xanh màu cây lá́Màu biển xanh đẹp hoa sóng anh càiNhịp quân hành bước chân anh đi mãiCùng toàn dân mạnh tiến hướng tương laiAnh là lính dẫu ngày đêm gian khóSúng chắc tay cùng nhiệm vụ thiêng liêngVẫn gởi vào thơ những vần điệu ngọt mềmChất lãng mạn hòa vui vào chất línhChiều biên cương núi rừng sương dần xuốngÁnh chiều rơi dần tắt phía sau đồiAnh lính trẻ bồi hồi bên công sựBóng quê nhà bay lả cánh cò ơi!Nơi đảo xa lấp lánh giữa trùng khơiPhía chiều rơi là quê hương ta đóNgười lính đảo dãi mủ bay trong gióThoáng mơ màng nhớ em gái hậu phươngNhững vần thơ từ cột mốc biên cươngNặng tình yêu quê hương tha thiếtChất lãng mạn nhưng vô cùng kiên quyếtSẳn sàng hy sinh vì Độc Lập Tự DoNhững vần thơ ươm khát vọng vô bờCùng đất nước tiến lên giàu mạnhAnh là lính là tinh yêu trong sángYêu cuộc đời này và anh... mãi yêu em. Thơ tình buồn người Lính, khi biết người yêu ở quê đi lấy chồng BÀI THƠ LÍNH THỜI BÌNH Thơ Triệu Phú TìnhĐược sinh ra vào giữa lúc thời bình Là lính đấy nhưng chiến chinh chưa trải Những bài học của cha ông để lại Thành giáo án diễn tập mãi chẳng quenTập hành quân lặn lội lúc đêm đen Vai ba lô mắt như đèn chiếu sáng Có những hôm trời mới vừa chạng vạng Đã thao trường lưng vác nặng hành trangNào là AK súng trường phải mang Bình tông nước chống nắng rang trận mạc Rồi những đêm thao thức bên vọng gác Nhớ mẹ cha giờ có khác gì khôngCô em ấy liệu có còn chờ trông Hay đã xe hoa thiệp hồng pháo cưới Đời lính đấy có lúc buồn rười rượi Vẫn nén lòng chắc súng đuổi giặc thùLà lính mà đôi lúc cũng vô tư Cùng đồng đội đọc thư và kể chuyện Động viên nhau bằng những lời vui phiếm Để kiên định rèn luyện vì dân taĐời lính đấy như là một bài ca Như sóng biển lúc hiền hòa dữ dội Đời lính đấy luôn dạt dào nóng hổi Một tình yêu đất nước trỗi trong tim. Thơ viết về người Lính mới nhất ảnh internet BÀI THƠ VẪN BÀI CA NGƯỜI LÍNH Thơ Hồ Như“Dù rằng đời ta thích hoa hồngKẻ thù buộc ta ôm cái súng...”***Tiếng hát mãi vang ngân non nướcThôi thúc ta tiến bước dưới cờHi sinh cả những ước mơVì Dân, vì Nước đạp bờ bão đời muốn hoa hồng hưởng lạcChỉ tròn vai gánh vác gia đìnhChăm lo nghề nghiệp mưu sinhSống trong hòa thuận yên bình ấm quân địch ngày đêm rình rậpHọa xâm lăng ẩn nấp khôn lườngNên đành gác lại yêu thươngNối nhau tiếp bước coi thường chông ngoại cảnh thiên tai ngập lụtHọa môi trường đổ trút từng ngàyCháy nổ, tai nạn liền tayCần anh Bộ đội hăng say quên dù vậy chuyện tình vẫn ngọtRất ấm lòng “mật rót vào tai”Vẫn yêu bông cúc, bông nhàiBông sen, bông mận, bông mai, bông hồng… LIÊN KẾT ĐƯỢC TÀI TRỢ BÀI THƠ YÊU LÍNH Thơ Hoa Bất TửNhớ ngày tiễn chân anh ra trậnTay trong tay mắt ngấn lệ tuônKhẻ lời anh bảo đừng buồnChờ anh em nhé...nụ hôn tạ từTrao hoa tím lòng như hẹn ướcHãy an tâm cất bước anh ơiHậu phương em vẫn nhớ lờiChờ ngày nắng đẹp mùa vơi anh vềDù lời hẹn phu thê chưa trọnEm vẫn lo đúng bổn phận dâuDù bao mưa nắng dãi dầuHai bên Cha Mẹ...em đâu ngại ngầnVẹn tình nước đền ân Tổ QuốcChốn sa trường tỏ mặt nam nhânHuân chương đỏ thắm sắc thầnThư về anh kể...bao lần chiến côngEm đã biết trao lòng cho línhThấp thỏm trông...mặc định xưa nayNguyện trao anh cả tim nàyKhải hoàn ca khúc tình say đắm tình. Thơ tình yêu người lính ảnh internet THƠ VỀ LÍNH CHỜ ANH NHÉ Thơ Phạm HùngAnh đứng giữa đại dương đầy sóng gió Nắng mưa dầm trên những đảo nhỏ Trường Sa Đành lỗi hẹn mà xa người yêu dấuBởi quê hương gửi tiếng gọi thiết thương Mẹ anh lên đường cầm súngBởi yêu em nguyện giữ vững ngọn cờDù luyện tập đêm ngày không nao núngVẫn ấp ủ trong lòng cả một mối tình hung bạo chỉ chực chờ xâm lấn Chí làm trai, khiến ôm hận bao ngày Thương ngư phủ giữa biển khơi bị ép Đã bao lần rớt giọt lệ đắng bám biển dù máu loang sóng dữ Dẫu vùi xương gốc Bão Táp chẳng nề Nguyện tiếp bước tiền nhân ghi trang sửAnh tạm thời lấy biển đảo làm anh nhé rồi đôi mình gặp lại Lúc quê hương liền một dải...sạch bóng thùTa sẽ bước chung một đường mãi mãi Anh cấy cày... Em thỏa sức hát lời ru! BÀI THƠ YÊU LÍNH NHÉ EM Thơ Mãi YêuĐời trai đã quyết vì tổ quốc Anh tòng quân nợ nước anh đềnHàng đêm tim vẫn gọi tênNgười yêu bé nhỏ...chưa quên một ngàyThư anh gửi chẳng ngay hàng lốiVì ba lô anh gối làm bànViết vội thương nhớ trao nàngHỏi thăm cha mẹ xóm làng thôn quêAnh mong lắm ngày về em ạNhớ thương nhiều tim dạ chẳng yênChiến công trên khắp mọi miềnKhải hoàn ca khúc tình duyên thắm nồng Em hãy nhớ gìn lòng son sắcChờ anh về góp nhặt thương yêuTrao em tình thắm trong chiềuHuân chương chiến tích thật nhiều tặng Anh tổng hợp
Trên trang web của nhà văn Trần Nhương, tôi được đọc bài viết của nhà văn Nguyễn Huy Thiệp, nhan đề "Làm thơ, nuôi chó, chọi gà...", viết về ông Nguyễn Bảo Sinh, trong đó có đoạn "Khi đọc Nguyễn Bảo Sinh, bạn đọc dễ có liên tưởng đến thơ Bút Tre. Tôi nghĩ, xét cho cùng, Bút Tre cũng là một kiểu thơ dân gian, nghệ thuật dân gian. Ở thơ Bút Tre, kiểu nửa đùa nửa thật trộn lẫn giữa hình thức và nội dung gây nên hiệu quả rất độc đáo Anh đi công tác Plây Cu dài dằng dặc biết ngày nào ra". Trước hết phải nói rằng tôi rất thích thơ Bút Tre và rất cảm phục nhân cách của ông qua nhiều bài viết trên báo về ông, một người sống khảng khái, hết lòng vì công việc, vì mọi người, thanh bạch cho đến cuối đời. Thơ của ông được nhiều người, nhất là trong những năm tháng còn chiến tranh, yêu thích, không những thuộc mà còn sáng tác ra nhiều bài thơ kiểu "Bút Tre" mà nhiều người gọi là "thơ hậu Bút Tre". Nhà thơ Ngô Quang Nam, nguyên Giám đốc Sở Văn hóa - Thông tin Phú Thọ, nguyên Chánh Văn phòng Bộ Văn hóa Thông tin, trong một cuốn sách viết về Bút Tre đã cho biết nhiều bài thơ không phải do Bút Tre sáng tác mà là của nhiều người khác làm ra theo kiểu thơ "Bút Tre", khi ông Bút Tre được nghe đã phải thốt lên "bái phục dân gian!”. Tôi kể ra như vậy để nói rằng hai câu thơ mà nhà văn Nguyễn Huy Thiệp dẫn ra trên đây tôi biết không phải là của Bút Tre mà là của những tác giả hậu Bút Tre. Cuối năm 2007, tôi có viết bài báo về nhà báo lão thành Đặng Minh Phương, nguyên Vụ trưởng, Trưởng Cơ quan đại diện báo Nhân Dân tại Quảng Nam - Đà Nẵng nhan đề "Cây bút nặng tình, "ông trạng" nói lái cự phách" Báo An ninh thế giới, số cuối tháng 12/2007. Tôi biết ông Đặng Minh Phương từ những năm chiến tranh chống Mỹ tại chiến trường Khu V, biết ông là một "ông trạng" nói lái cự phách, hay làm thơ và kể chuyện tiếu lâm nói lái, sau này một lần "suýt" bị kỷ luật vì làm một bài thơ nói lái đăng trên một tờ báo tết. Ngày Hội Văn nghệ Giải phóng Trung Trung Bộ Khu V cũ họp đại hội trên chiến khu, trong đêm văn nghệ mừng đại hội thành công, ca sĩ Thu Vân, diễn viên Đoàn Văn công giải phóng Trung Trung Bộ dẫn chương trình mà bây giờ người ta cứ thích gọi là giới thiệu nhà thơ Thu Bồn ra đọc trích đoạn một trường ca ông mới sáng tác. Đọc xong, nhà thơ Thu Bồn đi vào cánh gà cũng là lúc ca sĩ Thu Vân đi ra sân khấu. Ý chừng muốn cảm ơn Thu Vân và cũng là chỗ thân tình, Thu Bồn khẽ vỗ vỗ vào vai chị. Ngồi dưới hội trường xem biểu diễn, thấy cảnh này, nhà báo Đặng Minh Phương liền ứng khẩu hai câu thơ và đọc cho mấy "khán giả" ngồi cạnh nghe Thu Vân giới thiệu Thu Bồn Thu Bồn cảm động sờ...vai Thu Vân. Từ sau đêm liên hoan văn nghệ ấy, nhà báo Đặng Minh Phương còn được mọi người gọi là... "nhà thơ Bút Tre" của Khu V. Gần đây, đến thăm nhà báo Đặng Minh Phương, tôi lại được trò chuyện cùng ông về thơ nói lái và thơ Bút Tre. Bất ngờ ông hỏi tôi - Cậu có biết ai là tác giả của câu thơ "Anh đi công tác Plây/ Cu dài dằng dặc biết ngày nào ra..." không? Tôi chưa kịp trả lời thì ông nói luôn, ông chính là tác giả của hai câu thơ này, rồi kể cho tôi nghe hoàn cảnh ra đời của hai câu thơ đó. Đó là vào dịp tết năm 1980, ông được một người bạn là Trưởng ty Lao động tỉnh Quảng Nam - Đà Nẵng rủ lên Pleiku thăm một số bạn chiến đấu cũ. Tết năm đó, Đoàn đại biểu Đảng và Chính phủ do một Phó Thủ tướng Chính phủ dẫn đầu vào chúc tết đồng bào và chiến sĩ tỉnh Gia Lai - Kom Tum. Tại nhà khách của tỉnh, nhà báo Đặng Minh Phương gặp ông N, một người bạn cùng quê, là thư ký riêng của Phó Thủ tướng. Vốn vui tính, hay kể chuyện tiếu lâm, lại gặp bạn cũ trong ngày tết, giữa lúc vui chuyện Đặng Minh Phương đùa đùa thật thật với ông N - Này, ông vừa vào đây mà bà vợ ông đã gửi thư theo, ghê thật! Ông N. ngẩn người, chưa hiểu bạn mình nói gì thì Đặng Minh Phương đọc hai câu Anh đi công tác Plây Cu dài dằng dặc biết ngày nào ra... Thế là ông N. và mọi người xung quanh cười ngặt nghẽo. Chưa hết, hôm tiễn ông N. trở ra Hà Nội, nhà báo Đặng Minh Phương làm hai câu thơ tiếp theo tặng bạn và dặn bạn mình khi về nhà thế nào cũng phải đọc cho bà xã nghe Anh đi công tác Plây Cu về anh lại đến ngay với nàng! Nhà báo Đặng Minh Phương kể xong, tôi tủm tỉm cười "khoe" với ông, tôi cũng là "đồng tác giả" của bài thơ này. Cuối năm 1980, trong một chuyến trở lại Quảng Nam - Đà Nẵng công tác, tôi được nghe một người bạn, cũng là nhà báo, đọc cho nghe hai câu thơ Anh đi công tác Plây Cu dài dằng dặc biết ngày nào ra... Nghe xong hai câu thơ trên, tôi cảm thấy như thiêu thiếu thế nào, nhưng bạn tôi không biết hai câu thơ tiếp theo. Vốn quê Phú Thọ, đồng hương với nhà thơ Bút Tre, nên cũng có tính tếu táo, tôi nghĩ phải làm tiếp hai câu thơ là lời của ông chồng gửi vợ, nên sửa lại thành - Anh đi công tác Plây Cu dài dằng dặc biết ngày nào vê về? - Anh còn phải ghé Ban Mê Thuột thêm một tối mới về với em! Nhân đọc bài viết của nhà văn Nguyễn Huy Thiệp, tôi xin viết lại câu chuyện này để góp vui cùng nhà văn và bạn đọc về một bài thơ dân gian "kiểu Bút Tre", nhưng lại có tác giả hẳn hoi
thơ anh đi công tác xa nhà